QUY ĐỊNH KIỂM NGHIỆM THỰC PHẨM THEO LUẬT AN TOÀN THỰC PHẨM 2010.

Trong thời đại hiện nay, khi nhu cầu tiêu dùng ngày càng đa dạng và phức tạp, vấn đề an toàn thực phẩm trở thành mối quan tâm hàng đầu của xã hội. Chỉ cần một sơ suất nhỏ trong khâu sản xuất hoặc bảo quản, thực phẩm có thể gây hại trực tiếp đến sức khỏe con người và ảnh hưởng đến uy tín của doanh nghiệp. Vì vậy, việc kiểm tra, đánh giá chất lượng thực phẩm trước khi lưu thông là nhiệm vụ bắt buộc và được quy định chặt chẽ trong pháp luật. Luật An toàn thực phẩm 2010 đã đưa ra những quy định cụ thể về kiểm nghiệm thực phẩm, nhằm đảm bảo quyền lợi của người tiêu dùng và trách nhiệm của tổ chức, cá nhân sản xuất kinh doanh. Qua bài viết dưới đây, hãy cũng Việt Tín tìm hiểu rõ hơn về vấn đề này nhé!

I. Kiểm nghiệm thực phẩm là gì?

Theo khoản 7 Điều 2 Luật An toàn thực phẩm 2010, kiểm nghiệm thực phẩm là việc thực hiện một hoặc nhiều hoạt động thử nghiệm, đánh giá sự phù hợp của sản phẩm với các quy chuẩn kỹ thuật và tiêu chuẩn tương ứng. Đối tượng kiểm nghiệm rất rộng, bao gồm: thực phẩm, phụ gia thực phẩm, chất hỗ trợ chế biến, chất bổ sung, cũng như các loại bao gói, dụng cụ, vật liệu chứa đựng thực phẩm. Hoạt động kiểm nghiệm giúp xác định xem sản phẩm có đảm bảo chất lượng và độ an toàn hay không, từ đó hạn chế rủi ro cho sức khỏe cộng đồng và nâng cao uy tín của nhà sản xuất.

II. Các trường hợp phải thực hiện kiểm nghiệm thực phẩm.

Căn cứ Điều 45 Luật An toàn thực phẩm 2010, kiểm nghiệm thực phẩm được thực hiện trong hai trường hợp cụ thể sau đây:

  1. Kiểm nghiệm theo yêu cầu của tổ chức, cá nhân: Cơ sở sản xuất, kinh doanh hoặc các bên liên quan có thể chủ động yêu cầu kiểm nghiệm nhằm chứng minh chất lượng, an toàn của sản phẩm hoặc để giải quyết tranh chấp.
  2. Kiểm nghiệm theo chỉ định của Bộ trưởng Bộ quản lý: Việc kiểm nghiệm được thực hiện theo chỉ định của Bộ trưởng Bộ quản lý ngành để phục vụ công tác kiểm tra, thanh tra an toàn thực phẩm. Việc này chỉ được tiến hành tại các cơ sở kiểm nghiệm đã được cơ quan có thẩm quyền chỉ định.

III. Quy định về chi phí lấy mẫu và kiểm nghiệm.

Căn cứ vào Điều 48 Luật An toàn thực phẩm 2010 quy định về đối tượng chi trả chi phí lấy mẫu và kiểm nghiệm thực phẩm được xác định như sau:

  1. Kiểm tra, thanh tra theo quyết định của cơ quan nhà nước:
  • Ban đầu, cơ quan ra quyết định kiểm tra hoặc thanh tra sẽ trả toàn bộ chi phí lấy mẫu và kiểm nghiệm.
  • Nếu kết quả cho thấy cơ sở sản xuất, kinh doanh thực phẩm vi phạm quy định an toàn thực phẩm, cơ sở đó phải hoàn lại toàn bộ chi phí cho cơ quan kiểm tra, thanh tra.
  1. Tổ chức, cá nhân tự yêu cầu kiểm nghiệm;
  • Khi tổ chức hoặc cá nhân chủ động yêu cầu lấy mẫu và kiểm nghiệm thực phẩm thì phải tự mình chi trả toàn bộ chi phí lấy mẫu và kiểm nghiệm.
  1. Trường hợp tranh chấp hoặc khiếu nại:
  • Người khởi kiện hoặc khiếu nại về an toàn thực phẩm phải tạm ứng và chi trả chi phí kiểm nghiệm.
  • Nếu kết quả xác định tổ chức hoặc cá nhân sản xuất, kinh doanh thực phẩm có vi phạm quy định về an toàn thực phẩm thì tổ chức, cá nhân vi phạm phải hoàn trả chi phí cho người khởi kiện, khiếu nại.

      Có thể thấy, kiểm nghiệm thực phẩm đóng vai trò thiết yếu trong toàn bộ chuỗi cung ứng thực phẩm, từ sản xuất, lưu thông đến tiêu dùng. Các quy định của Luật An toàn thực phẩm 2010 đã làm rõ khái niệm, đối tượng áp dụng, các trường hợp bắt buộc và cơ chế chi trả chi phí, tạo nền tảng pháp lý vững chắc cho công tác bảo đảm an toàn thực phẩm. Việc tuân thủ đầy đủ quy định về kiểm nghiệm không chỉ giúp doanh nghiệp nâng cao chất lượng và uy tín sản phẩm mà còn bảo vệ sức khỏe cộng đồng, góp phần xây dựng một môi trường thực phẩm an toàn, lành mạnh và bền vững cho toàn xã hội.

Bạn có bất kỳ thắc mắc nào vui lòng liên hệ lại để được tư vấn cụ thể !

(Hotline: 0972 859 311)

guest
0 Bình luận
cũ nhất
mới nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận