Chính phủ đang rất quyết tâm để đạt mức tăng trưởng kinh tế 6,7% trong năm nay, Thủ tướng đã nhấn mạnh những “người chịu trách nhiệm về từng chỉ tiêu tăng trưởng với từng lĩnh vực, nếu không hoàn thành được thì phải chịu kỷ luật, trừ trường hợp bất khả kháng như trong năm 2016”. Trong những giải pháp được đề ra, giải pháp được chú ý nhất là đẩy tỷ trọng nguồn vốn đầu tư toàn xã hội trên GDP lên 34-35%, tăng từ 1% – 2% so với năm trước. Theo Tổng cục Thống kê, mức tăng 2% sẽ tương đương tăng thêm hơn 263.000 tỷ đồng đầu tư.
Tăng nguồn vốn đầu tư để kích cầu, qua đó trực tiếp kích thích tăng trưởng nền kinh tế là một giải pháp thường được nhiều nước áp dụng, trong đó có Việt Nam, trong giai đoạn nền kinh tế đang trì trệ kéo dài. Đây là giải pháp sẽ mang lại kết quả sớm, nhưng nó sẽ là con dao hai lưỡi. Nếu để cho việc tăng đầu tư mất kiểm soát và nguồn vốn đổ vào những dự án, công trình kém hiệu quả thì kết quả tăng trưởng đạt được trong ngắn hạn sẽ không thể nào bù đắp được những thiệt hại về lâu về dài cho nền kinh tế.
Tập trung phát triển nền kinh tế – Như con dao hai lưỡiViệc thúc đẩy phát triển tỷ trọng từ vốn đầu tư toàn xã hội, nếu hiểu theo nghĩa Chính phủ mong muốn, sẽ tạo ra một sự đột phá về cải cách và cơ chế nhằm củng cố lòng tin của giới doanh nhân và người dân, tạo ra bầu không khí hưng phấn và lạc quan để thu hút mạnh mẽ dòng vốn đầu tư của tư nhân thì sẽ giúp tạo ra các hiệu ứng tích cực cho tăng trưởng kinh tế. Tăng cường đầu tư thông qua việc phá bỏ những rào cản thủ tục cho giải ngân nhanh nguồn vốn đầu tư công vào những công trình hạ tầng quan trọng và có hiệu quả cao về kinh tế xã hội, sẽ tạo ra nền tảng tốt nhằm thúc đẩy nền kinh tế phát triển và tăng trưởng một cách bền vững hơn.
Nền kinh tế của Việt Nam đang trì trệ nhiều năm nay, vì vậy việc kích thích nguồn vốn đầu tư toàn xã hội giúp lấy lại đà tăng trưởng là một việc làm cấp thiết, nhưng thúc đẩy đầu tư cần có sự tỉnh táo và kiểm soát chặt chẽ, nhất là với mảng đầu tư công và đầu tư của những doanh nghiệp nhà nước, để tránh đi vào những vết xe đổ trong quá khứ.
Việt Nam đã từng phải trả giá cho sự gia tăng đầu tư một cách bừa bãi, mất kiểm soát. Tình trạng lạm phát tăng cao trong những năm 2007 – 2008 và 2010 – 2011 là kết quả phản ánh trực tiếp của việc tăng nóng nguồn vốn đầu tư bừa bãi mà không kiểm soát để rơi vào những công trình, dự án kém hiệu quả và chứa đựng nhiều rủi ro, đặc biệt là khu vực sử dụng nguồn vốn đầu tư có nguồn gốc ngân sách nhà nước. Cụ thể hơn, việc gia tăng đầu tư nhưng lại không được kiểm soát chặt chẽ đã dẫn đến cho một số lượng lớn nguồn vốn đổ vào những lĩnh vực như bất động sản, chứng khoán tạo ra tình trạng “bong bóng”, hay vốn đầu tư công bị rải mành mành ra hàng chục ngàn dự án lớn nhỏ, gây thất thoát ngân ngách nhà nước cũng như nguồn vốn đầu tư.
Những sai lầm đó đã để lại những hậu quả vô cùng tai hại cho nền kinh tế mà đến nay chúng ta vẫn chưa giải quyết hết đó là tình trạng nợ xấu trong hệ thống ngân hàng tăng vọt, niềm tin của doanh nhân và người dân vào triển vọng phát triển nền kinh tế đi xuống. Đây cũng là nguyên nhân chính làm suy giảm tốc độ tăng trưởng trong những năm vừa qua.
Tóm lại, để khôi phục đà tăng trưởng cho nền kinh tế là điều mà doanh nghiệp và người dân đang rất mong đợi. Nhưng điều mà chúng ta mong muốn không chỉ là sự phục hồi mang tính chất nhất thời, mà là sự phát triển bền vững. Muốn phát triển bền vững thì trước hết phải có một môi trường kinh doanh lành mạnh.